Nguyên Hùng
Anh lớn lên trên sóng
Nên say hoài biển xanh
Biển đưa ngàn chiếc võng
Ru bồng bềnh hồn anh.
Em chỉ là giọt nhỏ
Giữa dòng đời, lặng trôi
Mà trước em, anh ngỡ
Trước muôn trùng biển khơi.
1985.
MẤY DÒNG TẢN MẠN VỀ BIỂN
Nguyên Hùng
1.
(Tặng Thanh Ngọc)
Không gió thổi, biển làm gì có sóng
Không có em, anh đơn lẻ trên đời
Vành trăng kia dẫu vàng rực giữa trời
Sóng lúc trắng, lúc thẫm xanh màu ngọc.
20.7.06
2.
(Tặng tác giả “Khao khát”)
Anh đã viết cả ngàn lần về biển
Về tình yêu không có bến bờ
Vẫn khát khao như chưa từng được nếm
Vị mặn mòi của biển cả - nàng thơ.
Anh đã viết cả ngàn lần về biển
Vẫn đắm say trước mây nước ngàn trùng
Những câu thơ chất đầy trải nghiệm
Vẫn nổi sóng dạt dào trước bão giông…
24.7.06
3.
(Tặng tác giả “Khao khát”)
Biển ngủ rồi
Nhưng ta vẫn thức
Chờ trăng lên từ biển - phía chân trời.
Dẫu đêm nay trăng đã khuyết nhiều rồi
Không tròn sáng, không còn thơ mộng mấy
Thì vẫn hơn cả ngàn sao đang nhấp nháy
Gọi mời ta bằng ánh mắt đưa tình...
Biển ngủ rồi, ta chưa hết chòng chành
Con sóng giữa lòng ta vẫn dâng trào lên mãi
Thuyền buông neo, người nằm im trên bãi
Một cánh buồm chở gió lại ra khơi...
27.06.06
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét