Lưu trữ Blog

4 tháng 1, 2013

Đến với những bài thơ hay


HỌC MỖI NGÀY. Anh Thạch Hầu giới thiệu hai bài thơ "Mơ về tuổi thơ" và "Thương thầm" của một hội viên trong THI ĐÀN khu kinh tế NGHI SƠN năm nay ông đã 75 tuổi. Tôi rất tiếc là chưa biết rõ tên tác giả nhưng đồng cảm trước
hai bài thơ hay nên xin phép anh Thạch Hầu chép về đây để giới thiệu cùng bạn đọc và lưu lại một tư liệu quý.


Lời anh Thạch Hầu: Tôi đã đọc rất nhiều tập bản thảo thơ của các cá nhân và các CLB  có nhiều bài hay có những bài rất hay. Hôm nay là ngày cuối cùng của năm cũ tuy rất bận cũng về xóm Lá thăm  các ban và đem về treo trước cửa mấy bài thơ mà TH cho là hay để các bạn cùng thưởng thức. Đó làThơ của một hội viên trong THI ĐÀN khu kinh tế NGHI SƠN năm nay ông đã 75 tuổi nếu các bạn thâý hay cũng nên cho TG một lời động viên... và nếu các bạn phát hiện ra trong hai bài thơ tôi giới thiệu sau đây có gì đó không bình thường cũng có ý kiến công bằng...Vì trong thực tế đã có nhiều vị chức sắc được giáo dục từ đầu đến chân để đi giáo dục người khác... mà cũng đạo của người khác nữa là..

MƠ VỀ TUỔI THƠ

Đêm mơ được cưỡi Trâu về tuổi nhỏ
Con đường làng lấp ló của đời tôi
Nghe gió gậm vạt sương chiều nghé ọ
Tuổi ấu thơ theo chú cuội lên Trời

Mặt Trăng ấy có còn Trâu ăn lúa
Mục đồng mây nghe sáo gió thay mùa
Ai mơ phất cờ lau thành lịch sử
Cưỡi trâu về con trẻ hóa thành Vua

Mặt Trời cũ trên lưng Trâu nhún nhảy
Ngoan nhé Trâu ơi tao bảo với mày
Trâu ra ruộng kéo cày nuôi hết thảy
Trăng hóa LIỀM vơ cắt cỏ heo may

Tôi đã lấy lưng Trâu làm chiếc ghế
Chữ vỡ lòng với sáo sậu chân quê
Tuổi thơ hóa thiên đường trâu biết thế
Nghển Trâu cười làm nắng gió cũng ngô nghê

Nghé tơ gọi đưa ta về BÉ DẠI
Xin mục đồng trở lại chốn THIÊN THAI
Xuân bát ngát cưỡi Trâu về Đồng Bãi
Tìm lại hồn ta trong cỏ lúa ban mai.

2012

THƯƠNG THẦM

Mẹ già khuất bóng nơi nào
Chỉ nghe tiếng lá rụng vào thinh không
Con huơ tay đến tận cùng
Chạm đâu cũng mẹ mà không thấy người
Ngỡ vừa nghe mẹ ru hời
Đã rưng rưng nén nhang rơi tàn…về

Ước gì ở cõi xa kia
Chẳng còn cơ cực sớm khuya nhọc nhằn
Chẳng còn cái nợ lan tràn
Giằng co thả nổi đa đoan buộc chìm
Vớt lên từ đáy nỗi niềm
Mới hay cay đắng mẹ dìm thật sâu

Một mình thấm một mình đau
Vẫn lo con dại ở đâu nẻo đời
Đôi bờ sóng cuộn luân hồi
Mẹ dành bên lở, bên bồi nhường con

2012

Nguồn: Thạch Hầu Blog
 
Trở về trang chính
FOODCROPS.VN


Email

Người theo dõi