Lưu trữ Blog

16 tháng 2, 2008

GIỌT SƯƠNG

Viễn Phương

Hạt sương trong vắt
Tan trong nắng hồng
Em ơi! Đừng khóc
Biển còn mênh mông.

Ta yêu biển xanh
Ta yêu trời rộng
Hạt sương long lanh
Là hoa của sóng,

Hạt sương trong vắt
Tan trong nắng hồng
Sương thành mây trắng
Mây thành bão giông.

Em ơi! đừng khóc
Biển còn mênh mông.

VỚI BIỂN

Lâm Thị Mỹ Dạ

Ta một mình chạm ly với biển
Biển cười vang
Sao người quá ngông cuồng
Thôi cần chi, ta ném vào đáy thẳm
Chén đời ta
Xoay lòng biển một vết thương!

Nếu biển đau, mong chi người chia sẻ
Vết thương kia trả lại ta nào
Sóng trắng xóa vỗ vào bờ nhè nhẹ:
- Ta mặn lắm rồi người không hiểu ta sao?

ĐÊM NHA TRANG

Văn Liêm

Muối mặn gọi ta về với biển
Gió mơn man , biển thở nồng nàn...
Đi bên em trên bờ cát mịn
Nghe thì thầm Nha Trang...Nha Trang

Trăng ngoi lên từ sâu thẳm đại dương
Con sóng bạc mặn mòi tình biển cả
Nỗi khao khát vỡ òa vào bờ đá
Biển vụng về chẳng biết ngỏ lời yêu...

Biển nông , sâu...thầm kín bao điều
Sóng trăn trở trườn mình vào nước mặn
Trong gió thoảng thì thầm lời em dặn
Biển mênh mông...tình em mênh mông...

BIỂN

Mai Linh

Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
chỉ có trăng suông thôi
và gió thổi
những nếp cát nhăn nheo sóng bồi hồi

Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
chỉ có núi mờ thôi
trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời

Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
những cái càng bé xíu đang hơ lên
quệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi

5/1993

11 tháng 2, 2008

SAO VÀ BIỂN

Cỏ May

Em yêu anh
Như sao kia yêu biển
Biển có thuyền
Em chỉ có mình anh.

Có những đêm
Sao cúi đầu rơi vào lòng biển
Biển êm đềm lấp lánh lung linh.

Rồi sớm mai
Khi chân trời đã rạng bình minh
Từng đoàn thuyền nối nhau ra biển
Sao lại lặng mình trốn biển...
Biển ơi...

Nguồn: http://www.quanlytuong.net

BIỂN VÀ BỜ

Đào Phụng

Dạt dào không biết bao la
Biển buồn đập vụn sóng ra ngỏ lời
Để bờ hiểu trái tim khơi
Đã yêu tan hết cuộc đời còn yêu!

BIỂN VẮNG

Phan Thị Thanh Nhàn

Em ra biển tìm quên
Chẳng may trời mưa suốt
Sóng không người tắm mát
Cát không người dạo chơi
Gió lạnh đến tê người
Sóng như là chạy trốn
Biển mịt mù vắng tanh
Không cánh buồm không bến
Em chìa tay hứng mưa
Nghe lòng mình mặn chát
Biết nhớ ai bây giờ ?
Anh đã cùng người khác !
Muốn quên mà không được
Mưa khóc hoài tên anh

GỌI BIỂN BẰNG TÊN

Lương Ngọc An

…Và thế là buổi ấy biển mang tên em
Và thế là buổi ấy trong anh chẳng bao giờ còn biển nữa
Sóng rầu rĩ một lời dang dở
Gió mặn mòi vắng vẻ một riêng anh…

Và thế là buổi ấy biển mang tên em
Anh hóa dã tràng cặm cụi xe những vần thơ về biển
Mà thủy triều chẳng bao giờ lỗi hẹn
Dẫu một ngày biển xanh rất xanh…

Và thế là buổi ấy biển mang tên em
Anh lơ đãng bỏ quên dấu chân hoài trên cát
Anh ngơ ngác chẳng nhận ra biển đã ngàn năm đầu bạc
Nỗi nhớ người lại gọi biển bằng tên…

Và thế là buổi ấy biển mang tên em…

NHỚ TỪ BIỂN

Hoàng Trần Cương

Em là biển
Sao tôi còn tìm về với biển?

Vắng bóng em nên sóng dỗi hờn
Em không về Sầm Sơn
Để nắng sớm cô đơn đền Độc Cước
Gió bần thần quên ghé tháp Nghinh Phong.

Biển rộng chi mà trống trơn rợn mắt
Tôi không em như biển không bờ
Sóng úp mặt vặn mình đứt vỡ
Em không về
Thương tôi trăng lên…

Có phải trái tim nằm lệch một bên
Nên thương nhớ nghiêng về một phía
Tình em xin đừng tròn trịa
Nhỡ có ngày lăn khỏi đời anh

Sầm Sơn, hè 1989

EM VẪN VỀ VỚI BIỂN VÀ ANH

Thơ của "Về Miền Trung"

Em sẽ về dẫu biển chẳng gọi tên
Liễu chẳng rũ bên thềm phố nhỏ
Và đêm về dẫu sương khuya chẳng đổ
Em vẫn về với biển và anh.

BIỂN ĐÊM

Trần Thị Hậu

Thế mà em đi
Cô bé ơi lẽ nào em đi thật?
Làn tóc em bay khoảng trời còn _ mất
Anh ngụp hoài trong nỗi nhớ thương em

Biển buốt giá vào đêm
Từng con sóng xô miền đen vĩnh cửu
Lấp lóa khơi xa những điều thừa thiếu
Anh có thừa một nỗi thiếu em

Sâu thẳm biển đời sóng cứ dội ào lên
Anh viết vội tên em vào đêm cát
Biển thì mặn mà đời anh thì chát
Bàn tay nào mang hơi ấm xa kia?

Em đi!
Mang cả mùa thu vào viễn xứ
Anh sững lại nơi em dừng nhịp thở
Để bao lần buốt giá biển đêm

Biển vẫn thừa anh một nỗi thiếu em.

BÀI HÁT CHO DÃ TRÀNG

Giáng Vân

Dã tràng ơi ta khóc
Những nguồn cơn thuở nào
Con sóng nào bạc tóc
Quá khứ màu hư hao

Em yêu anh bao nhiêu
Mà không sao nói được
Chết trong hồn đã nhiều
Gặp nhau còn thương tiếc

Chiều nay anh ngồi hát
Bão gió miền đã qua
Dã tràng em ngồi khóc
Thương bao nỗi không ngờ

Hạt cát nào lưu lạc
Thương bến bờ trong mơ
Dấu chân nào lưu lạc
Gọi hồn đau đến giờ.

http://dayvahoc.blogtiengviet.net/

TRĂNG TRÊN BIỂN

Mạc Vi

Biển đêm về khao khát một vầng trăng
Lạnh như khói sương và buồn như tuyết
Biển dạt dào mà trăng đâu biết
Tận đáy sâu vẫn chếch choáng bóng mình.

Trăng hững hờ và biển lặng thinh
Mặc con sóng cứ cồn lên nỗi nhớ
Trăng đâu ngỡ bóng mình tan thành ngàn mảnh vỡ
Cứa vào lòng biển sâu.

Biển giấu diếm lòng mình nên biển quá đơn côi
Vầng trăng nhỏ nhoi làm sao soi được điều ẩn giấu
Cũng chẳng thể phập phồng theo nhịp thủy triều đau đáu
Nỗi đau cuộn trào thành bão giông.

Biển thao thức nghìn đời biển mãi ngóng trông
Vầng trăng trên cao lửng lơ như định mệnh
Có thể nào dại khờ như biển
Mỗi đêm về thăm thẳm một vầng trăng.

http://dayvahoc.blogtiengviet.net/

VỀ VỚI BIỂN

Nguyễn Châu

Anh vui lắm lại về với biển
Con thuyền xưa đã vắng bóng rồi
Nhưng nơi ấy con tàu đang rời bến
Biển ồn ào sóng đập suốt mùa vui.

Vẫn nồng nàn gió mặn biển khơi
Vùng biển ấy với anh nhiều tình nghĩa
Bếp lửa con thuyền xưa bồng bềnh nỗi nhớ
Và tay em chai với mái chèo.

Anh trở về trời nước trong veo
Con tàu lớn, khơi xa, luồng cá mới
Biển trầm tĩnh như một người luống tuổi
Biển nồng nàn như trai gái yêu nhau.

Anh say sưa như gặp biển lần đầu
Muốn ôm cả mặt trời say nghiêng ngả
Như biển cũng là rừng nhiều hoa và nhiều lá
Anh đi bắt cá tôm như hái quả giữa rừng cây

Rừng bạt ngàn và biển nồng say
Anh có hai quãng đời, em ở giữa
Con tàu kéo còi như nỗi nhớ
Anh lại về nồng hậu cuộc đời em.

Nguồn: http://www.quanlytuong.net

NẾU KHÔNG ĐƯỢC VỀ VỚI BIỂN

Nguyễn Văn Thắng

Nếu không được về với biển
Em chẳng mơ thành dòng sông
Những con sóng phủ lên bờ bãi
Ồn ào mà trống trải mênh mông.

Nếu không được về với biển
Một ngày kia sông sẽ mất mình
Một ngày kia em có cùng anh...?
Sông sẽ cạn và biển không muối mặn.

Nếu không được về với biển
Thì đừng sông đừng biển làm chi
Em muốn như cánh hoa thôi
Dù rất mỏng
Nhưng biết dâng hương đẹp lối đón anh về.

http://www.quanlytuong.net

BIỂN, CHÚ CÒNG , EM VÀ TÔI

Tâm Vô Lệ

Ừ nhỉ ! Tháng ngày không ai hiểu nổi
Biển nói gì đâu
sao khổ một lời
Mỗi chiều buồn ra đây đi dạo
Mình tên tôi , trên cát , dấu chân côi

Nếu trách chú Còng hóa ra mình xạo
Tôi công lao
Xe cát dã tràng
Đừng lo tôi, em
May đời rất vội
Mất mát bây giờ đỡ tội mai sau

Lặng đắng
Nụ cười
Chim giỡn sóng
Bao lâu rồi em giỡn tình tôi?
Nắng chiều hoang ố vàng bãi vắng
Sâu xa em
Đổ biển
Tôi đong.

Dương liễu thổi đồn tôi yêu hoàng hôn
(Cũng ngại em hay, em buồn trong lòng)
Ra biển bây giờ biển thì thầm gợi...
Biển xưa ơi
Đừng trả lại linh hồn.

Người theo dõi