Dương Kỳ Anh
Có em, anh có người trong mộng
Biển khát thời gian đã qua rồi
Sóng chẳng bạc đầu, trăng chẳng lặn
Thủy triều khao khát mãi không thôi.
Anh như trẻ nhỏ thung thăng hát
Biển có nông sâu chẳng sá gì
Như con dã tràng anh xe cát
Dù biết ngàn đời nước cuốn đi.
Vòng tay đằm thắm trong hơi thở
Anh đã gần em biết nhường nào
Sao vẫn cách xa như trời biển
Ước gì biển ngập đến trăng sao!
Dù khi biển tím chiều hoang dại
Bão tố thời gian đổ trắng trời
Biển khát trong anh ngàn con sóng
Vẫn vỗ đêm ngày đến em thôi…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét