Văn Liêm
Muối mặn gọi ta về với biển
Gió mơn man , biển thở nồng nàn...
Đi bên em trên bờ cát mịn
Nghe thì thầm Nha Trang...Nha Trang
Trăng ngoi lên từ sâu thẳm đại dương
Con sóng bạc mặn mòi tình biển cả
Nỗi khao khát vỡ òa vào bờ đá
Biển vụng về chẳng biết ngỏ lời yêu...
Biển nông , sâu...thầm kín bao điều
Sóng trăn trở trườn mình vào nước mặn
Trong gió thoảng thì thầm lời em dặn
Biển mênh mông...tình em mênh mông...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét