Hoàng Trần Cương
Em là biển
Sao tôi còn tìm về với biển?
Vắng bóng em nên sóng dỗi hờn
Em không về Sầm Sơn
Để nắng sớm cô đơn đền Độc Cước
Gió bần thần quên ghé tháp Nghinh Phong.
Biển rộng chi mà trống trơn rợn mắt
Tôi không em như biển không bờ
Sóng úp mặt vặn mình đứt vỡ
Em không về
Thương tôi trăng lên…
Có phải trái tim nằm lệch một bên
Nên thương nhớ nghiêng về một phía
Tình em xin đừng tròn trịa
Nhỡ có ngày lăn khỏi đời anh
Sầm Sơn, hè 1989
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét